Tìm kiếm Blog này
PHỐ KHUYA * Phố khuya ta bước một mình Đèn hiu hắt bóng soi hình bóng ta Một mình giỡn với bao la Gót chân gõ nhịp – trăng tà lạnh rơi Phố buồn – còn lại mình tôi Lang thang – vẫn một cuộc chơi – chưa tàn. Hồ chí Bửu
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Saigon phố chật người đông
Bài đăng phổ biến
Bức ảnh 11-9 gây tranh cãi - Tuổi Trẻ Online
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Có lúc tôi nghĩ: con người ta sống ở trên đời có giá trị gì, nếu không là những suy nghĩ và việc làm của họ? Chứ không phải là bởi hơn nhau về sự giàu hay nghèo!?
Mà chỉ là đoán ra thôi nhé!...
Sài Gòn - Đà Lạt rong chơi
Cũng như bốn chín, năm mươi em à
Cũng như em bỏ tuổi ta
Tuổi tây em lấy, hóa ra trẻ người!
Sài Gòn - Đà Lạt, em ơi!
Năm mươi, bốn chín còn chơi được mà
Chơi mà chẳng sợ mẹ la
Cho đôi ta cứ tà tà dạo chơi!
Sài Gòn - Đà Lạt có đôi
Ghé nhau mới thấy xa xôi, tuyệt vời!
Lẽ nào em bỏ mặc tôi
Để tôi chết lặng trên đồi thông reo!
Con đường lên xuống vòng vèo
Mộ phần ai cất trên đèo hoang vu
Trời giăng mây thấp sương mù
Chiều ươn ướt lạnh, âm u… nhớ nhà!
Giá mà cỏ lẫn với hoa…
Mặt hồ xanh lặng chan hòa với nhau
Đôi tình nhân có bạc đầu
Nghĩ đời dốc cạn, còn lâu mới buồn!
(*) biển số xe Sài Gòn – Đà Lạt
chim về ở với vết sâu
tôi xin đợi đến kiếp sau: hẹn thề!
chim không có tổ bay về
chim bay ra biển, lỗi thề với sông!
đất trời. lồng lộng mênh mông
chim bay ra biển nhìn không thấy bờ
con chim kia, hóa dại khờ…
cánh vật vờ!
hải âu phi xứ có bến bờ, là đâu?
nhớ em, lúc ở trên lầu
ra vào trong bếp ngồi lâu sáng chiều
ở trong bếp, có nồi niêu!
thì đôi ta nói những điều, lặng im…
nhớ trong rạp, lúc coi phim (!)
ngủ yên đi nhé, trái tim… loạn cuồng
âm vang xưa, với điệu buồn
con thuyền xưa rũ cánh buồm, tả tơi!
tìm nhau, đã hết một thời
thuyền ta trôi dạt bão đời hút xa…
tìm nhau, nơi chốn quê nhà
em ơi! giấc mộng, đêm qua cháy rồi!
mà đời vẫn chẳng ngừng trôi
gặp nhau, em hỡi! đừng chơi trốn tìm…
trái tim, nào có bình yên
em còn sống mãi trong tiềm thức ta!
chim về ngủ dưới cội đa
đình rêu phong ngói –trăng tà lạnh rơi!
TCC.