TRÊN ĐỒI GIÓ HÚ





Chiều bảng lảng – hoàng hôn về rất chậm
Ta một mình trên đồi vắng cô đơn
Đêm tri ngộ môi em còn hồng thắm
Mà môi ta lạnh lẽo đến căm hờn

Không phải mùa thu – sao nhiều lá đổ ?
Tình phai dần qua mấy nẽo sơn khê
Tình không vẹn nghĩa là tình dang dỡ
Sẽ ra sao trên lối nhỏ em về ?

Trên đồi gió – ta một mình uống rượu
Cũng một mình thả nỗi nhớ đi xa
Chén thứ nhất – ta xin người tha thứ
Chén thứ hai – tống tiễn kẻ xa nhà !

Chén thứ ba – ta phạt mình lỗi hẹn
Chiều mịt mù trên đồi vắng bơ vơ
Nghìn trùng xa – em ơi tình không vẹn
Một mình ta – tưởng đủ để mong chờ ..!?

Tg : Hồ chí Bửu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến