Hồn nửa khuya


Hồn nửa khuya
Nhắm mắt, cho tôi tìm một thoáng hương xưa . . .
Thắm thoát giờ đã 30 năm có lẻ.
Nghe như có chút gì đắng ở cổ họng mình
Nghe như có chút gì nhói ở trong tim.
Thế là cũng đã xong cho một đời trai trẻ
Cũng như tôi , bạn giờ tóc đã màu sương khói
Sợ mai này trí nhớ tiêu hao.
Rồi kỷ niệm sẽ chỉ còn là hoài niệm
Giữa một thành phố mù sương không rõ nét.
Tôi buông cả đời tôi cho nợ áo , nợ cơm
Tôi để mặc đời tôi lang thang trên đất khách
Cho tôi về vườn củ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Thỉnh thoảng có những lúc khuya chuyếnh choáng hơi men
Bên bạn bè củ và những câu chuyện xưa được nhắc lại.
Nhưng cũng vẫn chỉ một thoáng ngậm ngùi đọng lại
Rượu đưa vào như đưa cả đắng cay
Thoáng ngấn lệ nhìn vào nhau mà chua chát
Một mái trường , một người tình, cùng những đêm trốn phố.
Thế đã đủ chưa cho một khoảng kỷ niệm buồn ?
Nghe tình đã chết trong tôi
Nghe lòng tiếc nuối
Nhớ thương suốt đời
(Phạm đình Chương )

@ Cãm tác từ tùy bút 30 năm hồn nữa khuya đau đáu của t/g Trương ý Vy

¨

Nhận xét

Bài đăng phổ biến