Ơi Cao Nguyên
Cao nguyên hởi ! Chiều nay đành lỗi hẹn
Hắt hiu buồn sợi nhớ với sợi thương
Trên phố vắng khóc một thời nông nổi
Ướt khoãng trời màu tím của ngày xưa
Hạt mưa vô tình làm ướt mắt
Gió cuối Thu như còn vương lại đâu đây
Giửa chúng mình và mùa Hạ ngày xưa
Những kỉ niệm ngày nào đã trở thành hoài niệm
Cái ngày xưa ngây thơ và lãng mạn
Khẽ chạm tay vào mưa rồi ước mãi bên nhau
Chiều Hạ đó anh chia tay trở về thành phố
Mai về rôi có còn nhớ góc phố cao nguyên ?
Nghe nghèn nghẹn trong tim
Đêm đó cả hai nhìn nhau bằng đôi mắt ướt
Gió Cao nguyên có níu kéo được bước chân qua ?
Trăng về khuya mang nặng cả nổi niềm riêng
Đêm trăng cao nguyên dường như cao vòi vọi
Đêm cao nguyên buồn lại buồn hơn
Ước gì ôm nắng cao nguyên
Để tim ai được vẹn nguyên tình đầu .
Ý từ tùy bút của Trương thanh Tòng
Nhận xét