Tím rừng chiều


Tím chiều nổi nhớ chơi vơi
Dang tay em hứng rơi rơi giọt sầu
Thương người nhớ cánh hải âu
Ngoài khơi biển vắng bạc đầu sóng xô

Đời người một cỏi hư vô
Phủ mờ một mãng công hầu buồn tênh
Mây ngang vạt núi chênh vênh
Chiều dần buông xuống buồn tênh núi rừng

Vàng xa mây nhạt màu dần
Tiếng yêu em với núi rừng cũng xa
Nhạt nhòa chiều xuống bao la
Bên thung lũng nhớ chiều xa núi rừng

Nhận xét

Bài đăng phổ biến