Ngựa chứng


Đêm đêm giọt rượu say mềm
Bờ môi đắng chát em thèm lời ru
Đèn Saigon ngọn tỏ ngọn lu ( ca dao )
Em không định được ai ru ngọt ngào
Thuyền con giửa sóng ba đào
Đêm quay cuồng với sóng trào cuộn dâng
Miệng cười vui lòng chai dần
Càng tô má phấn hương trần thế gian
Đắm chìm vào khúc mê hoang
Lần như con thú say hoang kiếm mồi



Khúc mê thường vũ luân hồi
Thỏa cơn dục vọng tím trời đi hoang
Say say tỉnh tỉnh chiều vàng
Nhìn ai cũng tưởng ngựa hoang núi rừng
Em cũng biết vị của gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng xa nhau ( ca dao )
Đêm về bước thấp bước cao
Đêm về lợm chút xanh xao lấy mình
Đêm về mơ chút ân tình
Đêm về đối diện bóng mình đơn côi
Xa xôi bóng phủ chân đồi


Em đây cũng biết lộc chồi mầm xanh
Hỏi người sao cớ em tanh
Vì ai mà lại tuổi xanh phai tàn
Một bước sai một lở làng
Nào ai quân tử mở đàng hồi sinh
Tàn đêm tối tới bình minh

Cứ suy đơn giản không tình yêu chi
Cái xuân thì đâu còn gì
Gẩm suy một nổi đường đi nẽo về
Đường đi vạn nẻo đường mê
Đường về mờ mịt ê chề khổ đau
Thôi thì đã lở phóng lao
Lòng đây đã quyết lệ trào nuốt vô
Nghinh đầu sóng mặc hư vô
Hí lên một tiếng cho khô tấc lòng
Nghiền cho nát trái tim nồng
Nghiến cho tan kẻ bạc hồng bán mua
Không cần biết được hay thua
Khơi thêm lửa đỏ say sưa điên cuồng
Thắt cho chặt bộ yên cương
Bờm tung gió lộng mặc đường thế nhân

Nhận xét

Bài đăng phổ biến