THỜI GIAN VÀ KỶ NIỆM
Hôm nay cô lại ra biển lang thang với những bước chân buồn . Một vài cơn gió lộng từ ngoài khơi thổi vào khiến tóc cô tung bay và cũng rùng mình thấm lạnh . Nhìn những cánh hải âu lượn lờ trên đầu ngọn sóng cô lại nghĩ và nhớ về Anh . Lẫn trong tiếng sóng vỗ nghe như có tiếng vọng từ cõi mơ hồ sâu thẳm nào đó đưa cô về nỗi nhớ mênh mông không cùng . Phải chi cô được là cánh chim biển kia để có thể tung đôi cánh bay về vùng trời xa xôi, để được nhìn thấy Anh, để một lần được bên Anh .
Thời gian như dài bất tận trong sự đợi chờ vô vọng . Ngày tháng vẫn lạnh lùng trôi qua, chỉ còn lại riêng cô với những giòng thư cũ . Những giọt nắng đã không còn nồng nàn như thuở nào ... Phải chăng cánh cửa ngày xưa Anh dành cho cô đã được khép lại, để cô chỉ còn có thể đứng bên này cuộc đời, bên này bờ thương nhớ lặng nhìn con sóng trôi xa mãi để tiếc nuối, để ngậm ngùi xót xa .
Anh như đã rời xa … kỷ niệm như đã lãng quên … giờ đây chỉ còn lại cô nơi này với nỗi niềm thương nhớ riêng mang, lao đao trong góc trời nhỏ bé của mình .
Riêng Một Góc Trời
(Nhạc và lời : Ngô Thụy Miên)
Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên giòng suối mơ
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi
Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai
Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời
Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi
Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu
Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
Khi mùa đông về theo cánh chim bay
Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi
Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô
Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa
Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá
Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau
Last edited by hoangtruc; 06-26-2007
Nhận xét