TRỞ VỀ

Ta về qua ngõ mưa bay 
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em 
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm 
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư 

Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín lời ru em buồn 
Tơ lòng ta buộc , em buông 
Trăm năm thương cành chuồn chuồn lặng bay 

Ta về gió ướt thấm vai 
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ ssứng bên sông 
Vơi tay núi lấy cánh hồng bơ vơ

Bao năm sương trắng bụi mờ 
Bao năm tay trắng để giờ trắng tay 
Ta về qua ngõ chiều nay 
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em 

                          THANHTRẮCNGUYỄNVĂN

Nhận xét

Bài đăng phổ biến